Từ "trung du" trong tiếng Việt có nghĩa là vùng đất nằm ở khoảng giữa lưu vực của một con sông, giữa thượng du (phần đầu nguồn) và hạ du (phần gần biển). "Trung du" thường được dùng để chỉ những khu vực có địa hình đồi núi, đất đai màu mỡ, thích hợp cho nông nghiệp và chăn nuôi.
Câu đơn giản: "Khu vực trung du của tỉnh này rất phát triển nông nghiệp."
Câu phức tạp: "Nhờ vào lợi thế của vùng trung du, người dân đã có thể trồng nhiều loại cây ăn trái có giá trị kinh tế cao."
"Trung du" là một từ quan trọng trong ngữ cảnh địa lý và kinh tế ở Việt Nam.